Mình mua quyển sách này vì đọc được một đoạn viết về những người bohemien. Có thể hiểu họ là những con người lấy nghệ thuật làm lẽ sống của mình, phê phán những con người chỉ chạy theo đồng tiền, họ sống tự do phóng khoáng, không để bất kì một quy tắc nào trói buộc đời họ. Đọc đến đây mình lại nhớ đến mấy câu thơ:
“Nỗi đời cơ cực đang giơ vuốt
Cơm áo không đùa với khách thơ”.
Chính sự trái ngược đã thôi thúc mình mua quyển này. Mình muốn xem góc nhìn của tác giả về vấn đề này. Trước hết tác giả trình bày định nghĩa về địa vị. Địa vị là sự đánh giá của xã hội dành cho bạn, và đánh giá của bạn dành cho chính bản thân mình. Có thể sẽ có sự gặp nhau, nhưng cũng có thể những quan điểm này không khớp.
Địa vị ngày hôm nay được định nghĩa chủ yếu dựa trên về sức mạnh vật chất, tiền bạc, nghề nghiệp. Tác giả lí giải tại sao lại có góc nhìn như thế. Chủ yếu là do cách mạng công nghiệp, quyền tự do cá nhân, những quyển sách self help, sự phát triển của một nền tinh anh thống trị- những con người xuất sắc.
Đì kèm với sự phát triển một cách vượt bậc về vật chất chính là những nỗi lo lắng bất an về tinh thần. Trầm cảm, căng thẳng, bất an. Rõ ràng là mình có nhiều tiền hơn nhưng sao bản thân không hạnh phúc?
Để đấu tranh với quan điểm về sự thống trị ấy đã có nhiều sự an ủi đến từ Tôn giáo, Chính trị, Triết học, Hội họa, Thơ ca. Thậm chí những người Boohemien. Họ đã cố tình đi ngược lại lối sống, cách đánh giá của những tầng lớp cao trong xã hội.
Thế nhưng quyển sách vẫn bỏ ngõ ở ấy, bởi không thể chỉ sống với những lí tưởng mà không có vật chất. Dừng ở đấy nhưng là điểm dừng đủ đẹp. Lập luận của quyển này rất hay luôn, rất cuốn đối với mình. Mình đã đọc lại những 2 lần.
Chia sẻ của Tiên Hề