Cho tới ngày hôm nay thì những bài viết thóa mạ Bách Hóa Xanh và anh Đức Tài đã thưa hẳn trên mạng xã hội. Mọi người quan tâm hơn tới số ca dương tính mới trên toàn quốc và hoạt động những ngày giãn cách đang, sắp tới.
Về trường hợp của Bách Hóa Xanh, sáng nay tôi có đọc được một bình luận của thầy Tuan Ha, chủ tịch Vinalink khá hay: “Ơ giờ toàn đàn ông đi chợ à? Chẳng thấy chị em phụ nữ kêu mấy, toàn đàn ông kêu vụ Bách Hóa Xanh”.
Lướt dòng tin mấy ngày nay thì công nhận, thấy các bài chửi của các anh nhiều chứ tôi không thấy các chị chửi. Người Bắc chửi cũng nhiều, người Nam không thấy có mấy.
Trong khi người Bắc thì có mua hàng ở Bách Hóa Xanh đâu, có biết chi tiết cụ thể không và có đang giành/bảo vệ quyền lợi cho mình không mà cũng chửi nhỉ?
Chả có lẽ đây gọi là chửi a dua?
Có câu chuyện thế này, một ông thầy viết lên bảng:
1+1=2
2+2=4
3+3=6
4+4=8
5+5=10
6+6=12
7+7=14
8+8=15
Cả lớp ồ lên sung sướng, hả hê: “Sai rồi, thầy viết sai rồi”.
Sau đó tất cả cười khềnh khệch kiểu rất mãn nguyện, thầy mà còn viết sai.
Trong cuộc đời cũng như vậy, người ta đúng 7 lần là chuyện rất bình thường, sai 1 lần thôi là 7 lần đúng, 7 lần tốt đẹp kia coi như vứt bỏ.
Rất nhiều người có lối sống thích tìm ra cái sai của người khác, hả hê trước cái sai của người khác để chửi cho sướng.
Rất tiếc, dìm người khác không làm bạn trở nên tốt đẹp hơn.
Quay trở lại câu chuyện của Bách Hóa Xanh, tôi cho rằng đó không phải là lấp liếm, đó không phải là lòng vòng hay chẳng phải là sai cái gì cả với chuyện tăng giá sản phẩm. Tôi nhấn mạnh là chuyện tăng giá sản phẩm, tăng giá sản phẩm nhé.
Nhiều người nói nếu họ sai thì phải nhận sai và CEO phải công khai xin lỗi. Trong khi thực chất các cửa hàng vẫn bán hàng mệt nhoài, hàng vào bao nhiêu hết bấy nhiêu. Nhân viên vẫn tận tâm, tận lực làm việc để phục vụ bà con, giúp bà con có chỗ mà mua đồ, lấy sức khỏe mà vượt dịch.
Về phương diện truyền thông, tôi nghĩ Bách Hóa Xanh có 1 cái tầm của người đàn ông trưởng thành, từng trải, nói ít làm nhiều và chẳng cần loa làng hay chiêu trò.
Đầu vào tăng giá thì đầu ra tăng giá, thuận mua vừa bán. Người tiêu dùng thông thái và luôn biết trước biết sau thì họ chẳng kêu than đâu.
Ai kêu than chịu khó tìm anh Minh Râu hoặc tìm chỗ nào xa xa bình ổn giá mua cho rẻ nhen.
Còn những người ở Hà Nội không mua hàng, không biết thực tế ra sao mà chỉ nghe ngóng trên mạng rồi cũng kêu than, chửi bới thì xin thôi đừng kêu nữa anh chị ạ.
Chúng ta cùng lo tập trung rèn luyện sức khỏe, đảm bảo an toàn thời dịch vì giặc Covid nó oánh tới tận nhà đến nơi rồi, làm anh hùng chống dịch hơn là làm anh hùng bàn phím.
Sưu tầm