Mình là một đứa dốt văn bẩm sinh. Thời đi học điểm văn toàn chỉ ở mức 6 điểm quay đầu. Đó là một điểm yếu, một điểm yếu thực sự mà bản thân mình luôn cố gắng để cải thiện. Ngoài việc câu văn lủng củng ra, mình cũng không có nhiều ý tưởng cho các bài viết với các chủ đề cho sẵn chứ đừng nói gì đến việc nghĩ ra các chủ đề mới để tự viết.
Điều này mình thường giấu kín và âm thầm chịu đựng Nhưng ở đây, mình lại đi kể lể với các bạn. Bởi mình biết, có rất nhiều người như mình. Vậy mà, ở thời điểm hiện tại mình hầu như có thể viết hằng ngày, với các chủ đề khác nhau. Thậm chí, có những ngày phong độ cao mình hoàn toàn có thể viết lên đến 5-10 bài.
Đó là còn chưa nói hiện tại đối với các dự án nhận từ khách hàng, hoặc các bài viết quảng cáo sản phẩm mình thường là đứa gợi ý tưởng cho team content và định hướng cách họ viết. Một thành tích cực khủng đối với mình. Nó có ý nghĩa với mình như là hàng trăm đơn hàng mỗi ngày vậy.
Cái này nói thật, không hề đùa. Bởi vì nó đối với mình thực sự rất khó. Việc ngồi nghĩ ra ý tưởng viết thôi đã rất áp lực đối với mình rồi. Rồi một việc còn gian nan hơn là ngồi hiệu chỉnh là nội dung cho dễ đọc nhất có thể. Giai đoạn đầu, việc này nó chiếm thời gian của mình không dưới 4h/ mỗi bài viết hoàn chỉnh.
Nãy giờ lan man không phải để khoe, vì mình biết nó chả là gì đối với các anh chị khác. Đối với mình, mình chỉ mong nó có thể tiếp chút động lực cho các bạn mới bắt đầu và cảm thấy gian nan như mình. Rằng, các bạn nếu có như mình thì hãy làm theo cách mà bản thân mình đã áp dụng bên dưới, chắc chắn khả năng làm nội dung của bạn sẽ tăng lên đáng kể.
Còn các anh chị vốn đã giỏi văn thì sao? Chắc chắn các anh chị sẽ còn tiến nhanh hơn, có được những nội dung đa dạng và chất lượng hơn của mình nữa. Vậy, mình đã làm nó bằng cách gì? Đầu tiên là việc xác định tư tưởng ngay từ đầu. Đó là mình phải viết mỗi ngày.
Mình biết, để kinh doanh, quảng cáo mình bắt buộc phải có khả năng viết ổn. Chưa cần hay, nhưng ít nhất là phải đọc thuận miệng và truyền tải được ý tưởng của mình đến với người đọc. Bởi vì, khi mới bắt đầu mình làm gì có tiền để mà thuê, haha. Vậy nên, mỗi ngày, dù bận cỡ nào mình cũng cố gắng viết ít nhất được một bài. Dài thì 1000 chữ, còn ngắn, có thể chỉ là một 100 chữ thôi cũng được.
Và cố gắng sửa nó để dễ đọc nhất có thể. Thời gian đầu, nó chiếm của mình từ 3-4h cho mỗi bài viết như vậy. Ở giai đoạn này mình cũng bị áp lực thực sự. Chỉ nghĩ đến cảnh ngồi viết và sửa bài thôi đã làm mình ngán tận cổ. Nhưng biết sao được, nó là nhiệm vụ bắt buộc đối với mình. Và để chặn đường lui của mình, mình bắt buộc phải hoàn thành 1 bài viết trước khi qua các nhiệm vụ khác.
Ban đầu, mình lấy chủ đề đâu ra để viết? Đơn giản thôi, mình hỏi anh Google về các đề tài mà mình có chút am hiểu. Và mình viết về chủ đề đó theo cách mà mình nghĩ. Chỉ đơn giản thế thôi. Việc tiếp theo mình làm để rèn luyện kỹ năng viết là…đọc thật nhiều. Mình đọc ngấu nghiến các thể loại khác nhau.
Từ những cuốn sách yêu thích như Trên đường băng, đến các loại bài viết ngắn như chuyên mục “Góc nhìn” trên trang Vn express. Mình nhận ra rằng, mình càng đọc nhiều thì dường như khi viết mình sẽ có được ngôn từ nhiều hơn để triển khai. Bên cạnh việc đọc liên tục thì mình cũng dành nhiều thời gian để quan sát.
Từ những việc xảy ra đối với mình hay một sự việc mà mình tâm đắc. Và mình cũng duy trì thói quen này cho đến hiện tại. Việc quan sát giúp mình có nhiều ý tưởng hơn. Và mình cũng thường hay note lại những ý tưởng mà bất chợt nảy ra trong đầu mình khi quan sát hoặc nghĩ ngợi về một việc gì đó.
Khi đó, mình thường dùng điện thoại để viết lại và lưu lại để khi về nhà và đem nó ra làm ý tưởng cho việc viết. Bởi vậy, đối với bản thân mình, một chiếc S Pen của Galaxy Note thực sự rất hữu ích Trước khi triển khai viết về một chủ đề nào đó, mình thường viết ra các ý chính mà mình sẽ triển khai và hình dung mình sẽ viết theo hướng nào.
Mở đề ra sao và triển khai các ý chính như thế nào. Còn khi đã viết, mình cứ viết theo cảm xúc dựa trên các dàn ý có sẵn. Mất tầm 6 tháng rèn luyện liên tục, trong mình có một cảm giác. Đó là, dường như khi có một chủ đề nào đó, mình sẽ luôn biết cách để triển khai nó.
Và đặc biệt, thời gian để hoàn thành một bài cũng ngắn đi rất nhiều. Chắc các bạn cũng biết đến quy luật 100 của thầy rồi chứ. Thầy bảo ai mà nói với thầy rằng em viết văn dở thì thầy sẽ nói họ đưa 100 bài viết gần nhất của họ cho thầy xem và thầy sẽ “bắt mạch chỉ điểm cho”.
Giờ thì mình có thể tự tin gửi cho thầy rồi. Thầy ơi, 210 bài văn của em đây, thầy đọc giúp em với
Chia sẻ của Lê Tấn Nghĩa